Nại Hà chat với hội bạn của anh, anh nói: "Hey, chị dâu ba của các cậu trước đây đã kết hôn với người khác nhưng các cậu không được coi thường cô ấy".
Nếu mà đã quyết định kết hôn thì mọi người cũng chấp nhận thôi.
Haizzz, câu này nghe ra logic cứ lạ lạ thế nào…
Thế là hai ngày hôm nay Vy Vy luôn đi cùng với Nhất Tiếu Nại Hà, cô còn gia nhập vào đội ngũ cố định của Nại Hà. Thành
viên trong đội của anh cũng đều là cao thủ, trong đó có hai người Vy Vy đã từng giao đấu qua rồi, có điều cô cũng chỉ
quen biết họ qua nick ID mà thôi.
Lần đầu tiên nói chuyện với họ là thế này đây.
Hầu Tử Tửu: "Hô hô, người mới".
Ngu Công trèo núi: "Nại Hà, nàng này là ai đấy?".
Nhất Tiếu Nại Hà: "Vợ sắp cưới của tớ".
Anh nói thật tự nhiên làm Vy Vy khựng lại một hồi, sau đó cô dùng một biểu tượng mặt cười và nói: "Chào mọi người
".
Mojata: "Wa, chị ba".
Ngu Công trèo núi: "Tớ thấy, bao năm độc thân rồi cũng phải kết hôn thôi".
Mọi người ồn ào nói chuyện một hồi rồi quay sang chúc mừng, đột nhiên có người nói: "ID của chị ba quen quá nhỉ?".
"Cậu nói như thế làm tớ cũng cảm thấy vậy, chị ba có phải đã từng ở trên bảng giao đấu?"
Hầu Tử Tửu thẳng thắn nói: "Tớ nhớ ra rồi, Lô Vỹ Vy Vy, không phải là vợ cũ của Chân Thủy Vô Hương sao?".
Cả đội im lặng một hồi, không khí có chút cổ quái. Vy Vy đang định nói cô với Nại Hà vì thi đấu mà kết hôn thì anh lạnh
lùng nói: "Ờ, chị ba của các cậu trước đây đã là vợ của người ta, mọi người không được coi thường cô ấy nhé".
Vy Vy mắc nghẹn miếng khoai trong họng.
Từ đó Vy Vy nghiệm ra một điều rằng: khi đi làm nhiệm vụ đánh quái với Nại Hà, tốt nhất là không được ăn đồ ăn vặt và
không nên uống nước. Nếu không một khi anh nói điều gì đó kinh ngạc thì một là bị nghẹn, hai là màn hình là lem nhem
nước.
Cùng với đội ngũ của Nại Hà đi làm nhiệm vụ săn boss rất vui. Thứ nhất là mọi người cùng nhau chiến đấu, thứ hai là
hiệu quả sẽ cao hơn nhiều. Trước đây khi Lô Vỹ Vy Vy và mọi người trong bang cùng đi săn boss, phải đánh rất lâu mới
được, lần này thì chắc chắn rồi. Nói đến chuyện này thì không thể không nhắc đến Nhất Tiếu Nại Hà, công việc của anh là
chơi đàn. Nghề này trong game Mộng du giang hồ có chút xấu hổ, giống như cái gì cũng biết một chút nhưng chẳng cái gì
là đẳng cấp cả. Đơn giản mà nói, người chơi đàn biết chém đơn, biết tấn công cùng với đội, biết trợ giúp đội, biết trị
thương, nhưng công kích thì không bằng đao khách, kiếm khách, trị thương thì không bằng chuyên môn làm việc đó, thực tế
là hơi vô bổ.
Mọi việc ở trên người Nại Hà Đại Thần thì lại khác.
Kỹ năng trị thương của Nại Hà không hề kém cạnh so với bác sĩ chuyên môn, hơn nữa thao tác kĩ thuật của anh nhanh,
mạnh, đồng đội chỉ lo chiến đấu mà không cần phải phân tâm chăm lo cho anh. Có một lần khi đánh boss sắp xong, Nhất
Tiếu Nại Hà, trước đây luôn đóng vai trò bác sĩ cho cả đội, liền rút thanh kiếm từ trong chiếc đàn cổ ra, một nhát đao
chí mạng đâm vào tên boss, trên đầu boss hiện ra một loạt chữ màu đỏ rồi đổ rầm xuống đất.
Kiếm trong đàn là chiêu duy nhất mà người chơi đàn có thể xuất chiêu, Vy Vy đã gặp nhiều lần rồi nhưng chưa bao giờ
thấy được giá trị sát thương của nó cao như thế này, nhanh quá mức tưởng tượng. Vy Vy ghen tỵ đến mức phát khóc. Nhất
định là do trang bị của anh ấy quá mạnh rồi.
Kể chuyện này trước bởi vì khi Vy Vy thấy con vật yêu quí của Nhất Tiếu Nại Hà thì cô không còn nghĩ được gì nữa.
Con vật yêu quí của anh là một con mèo trắng.
Con vật yêu quí của Vy Vy là một con hổ oai phong.
Khi hổ không đánh lại mèo thì Vy Vy còn nghĩ được cái gì nữa chứ!
Nại Hà nhìn thấy con vật của Vy Vy, anh nghĩ một lúc rồi nói: "Đợi chúng ta kết hôn xong rồi cho hai con vật kết hôn
nhé!".
Con vật có thể kết hôn của Mộng du giang hồ là một chức năng đặc biệt, không giống các trò chơi trực tuyến khác. Nhân
vật chơi có thể kết hôn, sau đó con vật yêu thích cùng loài cũng có thể kết hôn, về sau có thể sinh ra một loại kỹ
năng. Nghe nói là sau khi phát huy một loại năng lực xong thì có thể sinh được con cái.
Vy Vy nói: "Thế nhưng bọn chúng khác loài mà?"
Nhất Tiếu Nại Hà nói: "Của anh chỉ là biến dạng của hổ thôi".
Hóa ra con mèo đó cũng là con hổ, hèn gì trên trán nó có hoa văn hình chữ "ngọc". Vy Vy không cảm thấy có chút tự ti
nữa, vì xét cho cùng hổ của Vy Vy thua một con hổ khác thì cũng không có gì mất mặt.
"Được chứ, được chứ! Để chúng kết hôn đi!". Vy Vy vui vẻ đáp, mèo của người ta là thú thần cấp, còn hổ của Vy Vy chỉ là
con thú bình thường, có nghĩ gì đi nữa thì cũng là trèo cao rồi. Vy Vy lại tiện miệng hỏi: "Con mèo của anh là cái
à?".
"Không, là đực".
"… Hổ của em cũng là đực".
Vy Vy trầm ngâm một hồi, quả nhiên thú thần không phải dễ lấy… Hôn lễ tổ chức vào thứ bảy, sáng sớm Vy Vy vẫn theo thói
quen đi tự học ở thư viện. Nói đến chuyện này thì Vy Vy và các bạn học hành rất vất vả. Không khổ cũng không được. Học
ở trường như thế này, lại là khoa máy tính nữa, sinh viên nào đầu óc không phải loại một, lạc hậu một chút thì chỉ có
mà bị đánh.
Tự học đến bốn giờ hơn, Vy Vy hơi sốt ruột, đứng ngồi không yên. Cô không ngừng nhìn đồng hồ, năm giờ một cái là thu
vội sách vở chạy đến nhà ăn. Ăn xong cơm là về kí túc đăng nhập trò chơi. Nhất Tiếu Nại Hà không có ở đó, các bạn trong
đội của anh cũng không thấy. Nhân vật Lô Vỹ mới được thăng cấp của Vy Vy vui vẻ một mình ôm thanh đao đi đánh quái,
đang chém vui vẻ thì bạn cùng phòng về.
Phòng của Vy Vy có bốn người, ngoài Vy Vy ra còn có Hiểu Linh, Ty Ty và Nhị Hỷ. Tất cả đều là sinh viên khoa máy tính,
mà bốn người họ cũng là bốn cô gái duy nhất học năm thứ hai khoa này.
"Vy Vy, đừng chơi nữa, sáu giờ là khoa mình giao đấu bóng rổ với khoa hóa sinh đấy. Cùng đi xem đi!". Hiểu Linh vừa
thay quần áo vừa nói.